Một là, Nhà nước hỗ trợ tài chính cho ngành công nghiệp ô tô, chẳng hạn như cho vay lãi suất thấp hoặc bảo lãnh khoản vay để khuyến khích đầu tư. Ví dụ, Nhà nước có thể thành lập một quỹ quốc gia để phát triển ngành công nghiệp ô tô, quỹ này có thể được sử dụng để hỗ trợ tài chính cho các công ty, đặc biệt là những công ty vừa và nhỏ hoặc có thể cung cấp các ưu đãi về thuế cho các công ty đầu tư vào R&D, đào tạo và chuyển giao công nghệ. Điều chỉnh các chính sách về thuế, phí để giúp các doanh nghiệp giảm chi phí, dẫn đến giảm giá thành xe, người dân có nhiều cơ hội để sở hữu ô tô.
Hai là, cần phát triển chuỗi cung ứng nội địa bằng cách khuyến khích sự phát triển của các nhà cung cấp địa phương để Nhà nước có thể giảm sự phụ thuộc vào nhập khẩu và giảm chi phí cho các doanh nghiệp. Điều này, sẽ tạo ra những cơ hội mới cho các doanh nghiệp địa phương và tăng khả năng cạnh tranh của ngành. Ngoài ra, xây dựng chuỗi cung ứng trong nước, các doanh nghiệp có thể cải thiện khả năng tiếp cận nguyên liệu thô và giảm khả năng bị gián đoạn chuỗi cung ứng; đồng thời, giảm sự phụ thuộc vào nhập khẩu.
Đối với ngành công nghiệp hỗ trợ ô tô, cần đáp ứng nhu cầu nội địa của các công ty lắp ráp trong nước, từ đó, tạo cơ sở phát triển ổn định và mở rộng sản xuất tiến tới xuất khẩu các sản phẩm công nghiệp hỗ trợ. Bên cạnh đó, Nhà nước cũng cần xây dựng và hỗ trợ thành lập các trung tâm tiếp thị, quảng bá sản phẩm công nghiệp hỗ trợ ô tô.
Ba là, thúc đẩy các doanh nghiệp FDI chuyển giao công nghệ cho các doanh nghiệp trong nước như đã cam kết trong hợp đồng đầu tư. Trước hết, Nhà nước cần phải thiết lập khung pháp lý yêu cầu các doanh nghiệp FDI chuyển giao công nghệ cho các doanh nghiệp nội địa như một phần của hợp đồng đầu tư. Điều này đã cụ thể trong hợp đồng phác thảo các yêu cầu chuyển giao công nghệ, hình phạt đối với việc không tuân thủ và cơ chế thực thi hoặc có thể thành lập văn phòng chuyển giao công nghệ để tạo điều kiện thuận lợi cho việc chuyển giao từ các doanh nghiệp FDI sang các doanh nghiệp trong nước. Văn phòng này có thể hỗ trợ kỹ thuật cho các doanh nghiệp trong nước cũng như tạo điều kiện thuận lợi cho quan hệ đối tác và hợp tác giữa các doanh nghiệp FDI và các doanh nghiệp địa phương. Ngoài ra, Nhà nước có thể khuyến khích liên doanh liên kết giữa các doanh nghiệp FDI và các doanh nghiệp nội địa như một biện pháp tạo điều kiện chuyển giao công nghệ.
Bốn là, Nhà nước có thể đầu tư phát triển năng lực thiết kế và kỹ thuật địa phương để cho phép các nhà sản xuất địa phương thiết kế và sản xuất các bộ phận và linh kiện của riêng họ. Điều này, sẽ giảm nhu cầu nhập khẩu linh kiện, phụ tùng từ các nước khác, đồng thời tăng tỷ lệ nội địa hóa cao; đồng thời, cần xây dựng danh mục các sản phẩm công nghiệp hỗ trợ ô tô, từ đó, giúp cho các nhà hoạch định chính sách, các công ty có sự nhìn nhận rõ ràng về công nghiệp hỗ trợ ô tô, khắc phục được sự nhận thức mơ hồ về công nghiệp hỗ trợ như đồng nhất việc phát triển công nghiệp hỗ trợ với nâng cao tỷ lệ nội địa. Việc xây dựng danh mục sản phẩm công nghiệp hỗ trợ bao gồm cả việc đánh giá mức độ công nghệ hay hàm lượng kỹ thuật trong sản phẩm, từ đó, có thể định vị Việt Nam trong chuỗi cung ứng toàn cầu đối với quá trình sản xuất ô tô.
Năm là, phát triển lực lượng lao động lành nghề là điều cần thiết cho sự phát triển của ngành công nghiệp ô tô. Nhà nước có thể đầu tư vào các chương trình giáo dục và đào tạo, tập trung vào việc phát triển các kỹ năng, kiến thức cần thiết của lĩnh vực này. Điều này, có thể bao gồm các chương trình đào tạo nghề tập trung vào các khía cạnh cụ thể của ngành cũng như quan hệ đối tác với các trường đại học để phát triển các khóa học chuyên ngành. Điều này sẽ tạo ra một lực lượng lao động có tay nghề cao và có khả năng đáp ứng nhu cầu của ngành trong thời gian tới.